Dù sao trưá»c Äó Bạch Nhá» Ngưu có nói rằng chá» Äến lúc nà ng trá» vá», nếu vẫn còn nhìn thấy giá» Äá» Än trong tay nà ng thì sẽ không tha cho nà ng, trưá»c mắt coi như không còn Äá» Än nữa.
Dù sao cÅ©ng lÃ ÄÆ°a Äi, nhưng ÄÆ°a cho ai mà chẳng ÄÆ°á»£c?
Vả lại chá» có má»t rá» Äá» Än, Bạch Nhá» Ngưu Äâu thá» tò mò mà Äi tìm Tô Má»c Lam há»i nà ng ta rá»t cuá»c có nháºn ÄÆ°á»£c Äá» Än mình ÄÆ°a tá»i hay không?
Nếu tháºt sá»± há»i thì Trương thá» cảm thấy chÃnh mình cÅ©ng có thá» nói lái Äi ÄÆ°á»£c.
Nà ng sẽ nói Tô Má»c Lam nháºn Äá» Än rá»i, nhưng vì nhìn thấy nà ng ngứa mắt nên nói không nháºn ÄÆ°á»£c, Äến lúc Äó ngưá»i nà y nói có lý, ngưá»i kia cÅ©ng nói có lý, không thá» vừa má» miá»ng là thừa nháºn nà ng không muá»n ÄÆ°a luôn ÄÆ°á»£c.
Äến lúc Äó sẽ khiến cho Tô Má»c Lan phải ngáºm bá» hòn là m ngá»t!
Trương thá» cà ng nghÄ© cà ng thấy Äắc ý, ná»i bá»±c bá»i khi vừa rá»i bá» Phùng thá» lạnh nhạt Äã biến mất sạch sẽ, vênh mặt hất hà m Äi vá» phÃa nhà mình.
Bên nà y, sau khi Phùng thá» Äóng cá»a, á» trong sân suy nghÄ© má»t lúc, tiếp Äó ná»i giáºn Äùng Äùng Äi tìm Bạch Kim Bắc.
Bạch Kim Bắc Äang uá»ng trà Ỡtrong phòng, nhìn thấy Phùng thá» và o nhà , rót má»t ly ÄÆ°a cho nà ng, “Äúng là tá»i sá»m không bằng tá»i Äúng lúc, trà vừa hay ngấm, nưá»c cÅ©ng Äá»§ ÄỠấm, nà ng nếm thá» xem thế nà o?”
“Nếm gì mà nếm?” Phùng thá» Äẩy tay Bạch Kim Bắc ra.
Nưá»c trà trong tay suýt nữa vãi ra, Bạch Kim Bắc vá»i và ng thu tay vá», buông cái ly xuá»ng, nhìn Phùng thá» thá» phì phò, ná» nụ cưá»i hì hì, “Vừa rá»i còn êm Äẹp, sao bây giá» lại thà nh thế nà y rá»i? Äến Äây nà o, nói xem ⦠nói xem, ai chá»c giáºn nà ng ⦠ai chá»c giáºn nà ng, ta sẽ Äi xả giáºn thay cho nà ng!”
Khi nói chuyá»n, Bạch Kim Bắc liá»n xắn tay áo lên, bá» dáng như sắp sá»a muá»n Äánh nhau vá»i ai Äó.
Phùng thá» tức giáºn duá»i tay chá» thẳng và o Bạch Kim Bắc, “Trông chà ng hÄng hái chưa kìa, chẳng phải ta bá» chà ng chá»c tức hay sao?” Bá» hắn chá»c tức sao?
Bạch Kim Bắc láºp tức sá»ng sá»t, cẩn tháºn Äánh giá chÃnh mình từ trên xuá»ng dưá»i má»t há»i, còn tinh tế ngẫm nghÄ© má»t lát, từ Äầu Äến cuá»i cÅ©ng không nghÄ© ra ÄÆ°á»£c chÃnh mình rá»t cuá»c là m chuyá»n gì mà chá»c giáºn Phùng thá» như váºy.
“Khụâ¦â¦” Bạch Kim Bắc nhÄn nhó mặt lại, “Khi Huyá»n thái gia Äánh ngưá»i cÅ©ng sẽ nói rõ rà ng cho ngưá»i ta rá»t cuá»c vì sao muá»n Äánh ngưá»i mà ⦔
Cho dù chết, cÅ©ng phải Äá» hắn chết má»t cách rõ rà ng má»i ÄÆ°á»£c, nếu cứ mÆ¡ há» như váºy thì oan khuất quá.
“Ta há»i chà ng.” Phùng thá» thá» phì phò, khi nói chuyá»n, giá»ng Äiá»u còn cất cao gấp Äôi so vá»i bình thưá»ng “Chà ng Äá» Bạch Nhá» Ngưu á» bên cạnh là m viá»c cho chà ng sao?”
“Ừ.” Bạch Kim Bắc gáºt gáºt Äầu, “Ta thấy thằng nhóc ấy khá thông minh, ta Äá»nh Äá» hắn là m má»t sá» viá»c vặt khi buôn bán dược liá»u.”
“Thông minh á? Ta thấy là gian trá thì có!” Phùng thá» nói, “Äâu phải là chà ng không biết con ngưá»i cá»§a Trương thá» kia, cả ngà y mắt mÅ©i cÅ©ng không thèm nhìn nương cá»§a Thá»§y Liá» u, hiá»n tại chà ng còn Äá» Bạch Nhá» Ngưu là m viá»c á» bên ngưá»i, chẳng khác gì vả và o mặt nương cá»§a Thá»§y Liá» u cả?”
“Không phải nà ng cá» tình gây khó dá» cho nương cá»§a Thá»§y Liá» u? ÄÆ°á»£c rá»i, ta thấy nà ng cá» tình gây khó dá» cho ta thì có!”
“Haiz, ta cứ tưá»ng nà ng giáºn dá»i vì chuyá»n gì, hóa ra là chuyá»n nà y.” Bạch Kim Bắc cưá»i ha hả, “Có Äiá»u vì sao mà nà ng biết ÄÆ°á»£c chuyá»n nà y thế?”
Hắn không nói chuyá»n nà y vá»i Phùng thá», Bạch Nhá» Ngưu không ngá»c, Äoán chừng sẽ không khoe khoang khắp nÆ¡i.
“Vì sao ta biết à ? Má»i vừa nãy Trương thá» tìm tá»i cá»a, cứ nhất Äá»nh phải ÄÆ°a má»t giá» Äá» Än cho ta, nói là Bạch Nhá» Ngưu Äi theo chà ng là m viá»c, trong lòng nà ng ta cảm kÃch chứ sao.”