Chá» cần Phùng thá» vui vẻ, sau nà y Bạch Nhá» Ngưu kiếm ÄÆ°á»£c viá»c là m á» trưá»c mặt Bạch Kim Bắc chẳng phải sẽ cà ng tá»t hÆ¡n sao?
Chuyá»n nà y chá» cần là m hoà n mỹ, có lẽ sau nà y Bạch Nhá» Ngưu còn phải ná»nh bợ nà ng nữa kìa!
Trương thá» tưá»ng tượng như váºy, láºp tức cảm thấy cả ngưá»i Äầu nhẹ nhõm, cÅ©ng bất chấp những thứ khác, chá» xách theo giá» rau, vui quên trá»i Äất mà Äi vá» phÃa nhà cá»§a Phùng thá».
Khi tá»i cá»a liá»n mÆ¡ há» nhìn thấy trong nhà cá»§a Phùng thá» còn có tiếng nói chuyá»n, vả lại á» ngoà i sân cùng trong phòng vẫn Äá» Äèn Äuá»c sáng trưng.
Bạch VÄ©nh Hòa Äang Äá»c sách á» há»c ÄÆ°á»ng, hết sức chÄm chú, buá»i tá»i thưá»ng xuyên Äá»c sách Äến khuya, Phùng thá» sợ Äôi mắt cá»§a Bạch VÄ©nh Hòa bỠảnh hưá»ng xấu nên buá»i tá»i châm rất nhiá»u Äèn Äá» chiếu sáng sá»§a má»t chút.
Trương thá» tá»i nÆ¡i, sau khi gõ cá»a thì cất tiếng lanh lảnh “Phùng tẩu tá» á» nhà không?”
Má»t lát sau, Phùng thá» tá»i má» cá»a, thấy Trương thá» Äến, nà ng cau mà y lại há»i “Vợ Nhá» Ngưu à , Äã trá» thế nà y, có chuyá»n gì Äấy?”
“CÅ©ng không có chuyá»n gì ⦔
Phùng thá» cà ng nhÃu chặt mà y hÆ¡n, “Äúng là ngưá»i gì không biết, buá»i tá»i gõ cá»a nhà ngưá»i khác, kết quả lại chẳng có chuyá»n gì, không có chuyá»n gì thì gõ cá»a nhà ngưá»i ta là m gì, Äùa vui lắm à ?” Vừa nói chuyá»n, tay Äã vươn ra Äá»nh Äóng cá»a.
“Ấy ấy ấy, Phùng tẩu tá».” Trương thá» thấy thế, vá»i và ng duá»i tay cản lại, nói, “CÅ©ng không phải hoà n toà n không có viá»c gì ⦔
“Nói sá»m có phải hÆ¡n không.” Phùng thá» buông tay ra, “Nói quanh co lòng vòng là m gì?”
“Haiz ⦔ Nụ cưá»i trên mặt Trương thá» có phần xấu há», trong lòng cÅ©ng hÆ¡i bá»±c bá»i Phùng thá», nhưng nghÄ© Äến phải ÄÆ°a Äá» Än cho Tô Má»c Lam, lại cảm thấy cÆ¡n bá»±c nà y chẳng Äáng ká» chút nà o, nụ cưá»i cà ng trá» nên ná»nh bợ hÆ¡n “Phùng tẩu tá», tẩu cầm cái nà y Äi.” “Äây là â¦â¦” Phùng thá» nhìn giá» tre, hÆ¡i sững sá» má»t chút.
“á» vưá»n rau trong nhà có chút Äá» Än, ta chá»n má»t sá» thứ tươi tắn lại tá»t, hái ÄÆ°á»£c má»t giá» tre ÄÆ°a tá»i nhà cho Phùng tẩu tá», Phùng tẩu tá» nếm thá» má»t Ãt trưá»c Äi.” Trương thá» cưá»i nói, “CÅ©ng không phải là thứ Äáng giá gì, mong Phùng tẩu tá» Äừng chá»i từ.” Vừa nói chuyá»n, Trương thá» vừa nhét giá» tre và o tay cá»§a Phùng thá».
Phùng thá» lại duá»i tay Äẩy ra bên ngoà i “Vô duyên vô cá» tá»i ÄÆ°a Äá» Än cho nhà ta? Ngươi có chuyá»n gì thì cứ nói thẳng, nếu không có chuyá»n gì thì Äi Äi, ta còn Äang báºn Äây.”
“CÅ©ng không phải là không có duyên cỠ⦔
Trương thá» cảm thấy nụ cưá»i trên mặt chÃnh mình hÆ¡i cứng ngắc, nhưng vẫn nói tiếp “Hiá»n tại Nhá» Ngưu nhà ta Äang Äi theo Kim Bắc ca là m má»t Ãt viá»c vặt, ta nghÄ© Kim Bắc ca quan tâm tá»i Nhá» Ngưu nhà ta như váºy, trong lòng rất cảm Äá»ng, luôn muá»n lấy thứ gì Äó Äá» tặng cho Phùng tẩu tá», nhưng bên trong nhà ta thì Phùng tẩu tá» cÅ©ng biết rá»i Äấy, thá»±c sá»± là không có thứ gì Äáng giá.”
“Nhân tiá»n hái ÄÆ°á»£c má»t giá» Äá» Än, mong Phùng tẩu tá» Äừng ghét bỠ⦔
Bạch Kim Bắc Äá» Bạch Nhá» Ngưu Äi theo là m viá»c vặt sao?
Sắc mặt Phùng thá» láºp tức âm trầm hÆ¡n, nhìn vá» phÃa Trương thá» nói, “Bên trong nhà ta cÅ©ng không thiếu Äá» Än, ngươi mang vá» Äi.”
Vừa dứt lá»i liá»n Äóng cá»a “rầm” má»t tiếng, cÄn bản mặc ká» Trương thá» còn Äang Äứng á» bên ngoà i.
Trương thá» bá» Äuá»i ra ngoà i, suýt nữa bá» ván cá»a chẹt và o mÅ©i, khuôn mặt láºp tức nhÄn nhó lại, nhá» nưá»c bá»t vá» phÃa ván cá»a.
Phi!
Chẳng phải là vì trong nhà có mấy Äá»ng tiá»n dÆ¡ bẩn hay sao, coi bản thân mình là phu nhân nhà già u không thèm Äá» ngưá»i khác và o mắt, Äúng là thứ không ra gì.
Chá»i mát má»t lúc, Trương thá» cảm thấy xả ÄÆ°á»£c cục tức rá»i má»i nghênh ngang Äi vá» phÃa nhà mình.
Lúc sắp vá» Äến nhà , nà ng ta nhìn giá» rau trong tay liá»n cau mà y lại.
Äá» Än chưa ÄÆ°a Äi ÄÆ°á»£c, trá» vá» không dá» Än nói.